TỪ MAI CHÂU THƠM NẾP XÔI TỚI MỘC CHÂU TRÀN SỮA TRẮNG

Quality Travel – Thực sự thì cung đường từ thung lũng Mai Châu (Hòa Bình) vượt đèo Thung Khe hùng vĩ đến thăm cao nguyên Mộc Châu (Sơn La) không dài, thậm chí có thể đi phượt và về trong ngày.

Nhưng đi như thế chúng ta sẽ bỏ lỡ biết bao khung cảnh, cùng biết bao chiêm nghiệm về một không gia làng bản của người Mường, hay Thái, H’Mông, Tày, Dao… với nét văn hóa đặc sắc. Một người bạn trong nhóm của chúng tôi lập kỷ lục trải nghiệm cung đường ngắn ngủi này với thời gian sáu tháng, từ cuối thu, qua đông cho tới hết xuân mới trở về… và trong hành trang của anh đầy ắp cả bốn mùa nơi thôn bản.

 

Có ai trong chúng ta, ngày bé ở nơi đô thị, học thơ của thi sỹ Quang Dũng: ‘’Mai Châu mùa em thơm nếp xôi’’, mà không nửa tò mò, nửa ước ao được tới khung trời Mai Châu xa lắc ở tận đâu. Giờ đây tới Mai Châu thật đơn giản vì hệ thống đường giao thông quá hoàn chỉnh.

Chỉ đi chừng 140 cây số theo quốc lộ 6 từ Hà Nội, là chúng ta đã tới thung lũng Mai Châu, và ghé vào bản Lác nổi tiếng của người Mường. Và chắc là phải tìm bằng được chỗ nào bán xôi để cùng thưởng thức hương vị nếp nương giữa khung cảnh núi rừng Tây Bắc, mà thỏa cái chí mơ ước từ ngày bé học thơ Quang Dũng.

 

Sau những chuyến dạo chơi trong thung lũng, ghé thăm hang Chiều, hang Mỏ Luông… hay đi săn mây ở xã Hang Kia, Pà Cò… trong ngày, khi đôi chân đã mỏi, chúng ta có thể ghé vào các ngôi nhà sàn của đồng bào, làm nhà nghỉ kinh doanh homestay ở các bản làng nổi tiếng như bản Lác, bản Poom Cọong… để bóp chân, vươn vai… mà mơ màng ngắm núi rừng vào đêm… Rồi bỗng từ đâu, hương vị các món ăn miền Tây Bắc chợt phảng phất, như món lợn mán lá chuối, xôi, cá suối nướng… gọi mời tất cả chúng ta.

Rồi ngày mà chúng ta dứt áo ra đi, từ biệt thung lũng Mai Châu… để đi tiếp tới cao nguyên Mộc Châu phía trên một chút… chúng ta sẽ bồi hồi không ít đấy. Có khi còn lưu luyến chút khói lam chiều bốc lên từ ngôi nhà sàn phía bên kia thung lũng nữa đấy. Chúng ta còn tự hỏi mình, có phải ai đó đang đọc thơ rằng: ‘’Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa’’ của Xuân Diệu phải không…

Cũng như khi tới với thung lũng Mai Châu, cao nguyên Mộc Châu cũng có vô vàn cánh tay thân thương núi giữ chân chúng ta. Được người hâm mộ tặng cho biệt danh: Con út của mẹ thiên nhiên, cao nguyên Mộc Châu nổi tiếng với khí hậu ôn hòa.

Để dịu cơn mệt đường xa, chúng ta hãy tìm một quán bên đường để thưởng thức chút sữa tươi hay sữa chua đủ loại. Với những người sinh trưởng ở miền Bắc, mà năm nay vào độ tuổi 60 trở lại, hẳn ai cũng từng uống sữa bò Mộc Châu từ sơ sinh, hay trong thời thơ ấu. Nếu đã là thế, chúng ta hãy cùng cúi đầu tạ ơn đất này, nơi có một phần của thiên nhiên đất trời nước Việt đã nuôi dưỡng chúng ta.

 

Mộc Châu có dòng sữa trắng. Mộc Châu còn có Đồi chè Mộc Sương, bản Pa Phách, rừng thông Bản Áng danh bất hư truyền, cung đường chữ S thơ mộng, hay đỉnh Pha Luông… cho chúng ta trải nghiệm một lần, rồi cũng lại bén duyên, lưu luyến không rời xa nổi như khi ở thung lũng Mai Châu.

Giờ chúng tôi mới hiểu vì sao người bạn của chúng tôi lập kỷ lục lưu lại Mai Châu Mộc Châu tới sáu tháng. Bởi mỗi mùa, khung cảnh núi rừng lại đổi khác, như đặc biệt vào mùa xuân, hoa nở trắng rừng chẳng hạn. Sao ta nỡ rời đi?

 

Quality Travel

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *