Quality Travel – Cái duyên người viết bài đến được thị xã Hồng Ngự thật tình cờ, ngẫu hứng, và cũng rất sông nước giang hồ.
Một người bạn làm giám đốc hợp tác xã vận tải thủy ở Tiền Giang, một bữa cao hứng rủ đi chơi giang hồ sông nước… Anh nói muốn đi đâu thì đi, muốn bao giờ về cũng được. Tôi bảo anh, anh đã có nhã hứng như thế, thì người như tôi ở Bắc vào, anh cứ cho lên thuyền chạy trên sông Tiền, ghé vào vài cái cù lao, ngồi nếm kẹo dừa Bến Tre là được rồi…
Rồi chúng tôi lên tàu của anh, chạy vòng vòng trên sông. Lúc tàu ghé vào Cồn Phụng, người lái đò mở một bài hát:
Tôi sẽ về thăm quê hương Hồng Ngự
Nhìn lúa Tháp Mười vươn lên đầy đồng
Nhìn giòng Tiền Giang êm ái
Nhìn cánh chim trời tung bay…
Bài hát hay quá, đúng cảnh miền Tây sông nước. Đặc biệt cái tên chữ Hồng Ngự, hai chữ đó thật hay. Tôi xem bản đồ, thì thấy quê hương Hồng Ngự chính là đầu nguồn sông Tiền Giang, giáp với biên giới Cao Miên. Mà chúng tôi lại đang ở đây, cuối dòng Tiền Giang…
Sẵn tàu sẵn bè, sẵn luôn cả máu giang hồ, thi hứng nổi lên… làm sao mà hai anh em chúng tôi không làm chuyến đi dọc sông Tiền, đến với ‘’người yêu mang tên Hồng Ngự’’ nhỉ?
Quê hương Hồng Ngự hiện ra trước mắt. Này là dòng Tiền Giang mênh mông, với những cơn gió mát mẻ trong lành. Này là những cánh đồng lúa, này là ao sen, này là cồn cát…
Người dân ở Hồng Ngự nói với tôi, chú ở Bắc vào nên không rõ đó thôi, Hồng Ngự là nơi đầu tiên đón dòng nước mới tràn về vào mùa nước nổi, nên tối ngủ quang cảnh khác, sáng ra quang cảnh đã khác. Mùa nước nổi ở Hồng Ngự đẹp không sao nói hết được. Chim le le, bông điên điển, cá linh… khắp nơi.
Những người làm du lịch ở Hồng Ngự làm nên các trang trại cho du khách trải nghiệm, trồng cây, đánh cá, nấu nướng… rồi thưởng thức ngay những món ăn dân dã bao đời của Hồng Ngự. Kể các bạn nghe và thèm nhé: cá lóc nướng, các loại rau luộc, canh cá bông điên điển chua ngọt, và ai khoái, làm nồi lẩu mắm…
Người Hồng Ngự bảo tôi, chiều nay làm nồi lẩu mắm ăn chơi. Rồi nằm võng nghe vọng cổ chơi… Mai lại xuống thuyền ngủ một giấc là xuôi về miệt Mỹ Tho rồi… Đấy. Trong cách nói của họ nghe đã sướng rồi, ăn cũng chơi, mà nằm cũng chơi, ngủ cũng chơi. Vô sự như mây trời.
Tới Hồng Ngự, tôi còn được dẫn đi Cù Lao Long Khánh, với những vườn cây trái sum suê, chôm chôm, măng cụt, nhãn lồng, sầu riêng… Cũng đến cả làng sen, làng chài Hồng Ngự, nơi mà cả khi mặt trời lên và lặn xuống đều trong ngan ngát hương sen….
Lúc gần về, tôi ngồi ngắm một cô gái Hồng Ngự đang ngồi ướp trà sen cho gia đình. Nhìn cô khéo léo rắc những cánh sen, tự nhiên tôi nói bâng quơ, chẳng biết ai đặt cái tên Hồng Ngự này mà hay thế nhỉ… Cô gái chợt đỏ mặt nói, anh hai Bắc Kỳ thấy hay thì… ở lại đây đi. Ở lại, lấy chị Hai em, rồi sinh một cháu gái, đặt tên là Hồng Ngự… thế có phải thích không…
Tôi cũng đỏ mặt. Có khi cũng hồng gần bằng cánh sen… Này, phải chăng ngày trước người nhạc sỹ nào đó cũng qua đây, nghe những lời nói này mà viết ra bài hát: Tôi có người yêu mang tên Hồng Ngự…
Quality Travel